top of page
< Back

しんじゅ

Có một địa danh ở Kyushu tên là "Nakayamaga".

しんじゅ

 Ở Kyushu, có một nơi tên là Nakayamaga, nơi đó có núi, có ca hát, có tranh vẽ, và còn có tuổi trẻ mãi không phai. Khi đến nơi đó, chúng tôi chuẩn bị làm một loại nhạc cụ làm từ tre. Tôi muốn đặt tên cho nó là "Trúc Nhạc". Chúng tôi đầu tiên cắt tre thành những đoạn dài phù hợp, rồi ở giữa khắc hai đường, sau đó nối ngang hai đường khắc đó. Một chiếc Trúc Nhạc đơn giản như vậy đã hoàn thành.

Tất nhiên, dụng cụ để gõ lên Trúc Nhạc cũng rất dễ làm. Chúng tôi gọt tre thành những que dài mảnh giống đũa, điều chỉnh chiều dài sao cho tiện lợi với mình. Khi gõ nhẹ lên Trúc Nhạc, âm thanh trong trẻo vang lên ngay lập tức. Điều thú vị là khi chúng tôi gõ cùng lúc ba bốn chiếc Trúc Nhạc, mỗi chiếc lại phát ra âm sắc khác nhau, như một bản hòa tấu kỳ diệu của thiên nhiên.



 Các bức ảnh dưới đây là những loại nhạc cụ đa dạng được người dân địa phương làm từ tre.



 Sau khi làm xong nhạc cụ tre, đã đến giờ ăn trưa. Chúng tôi đến nhà ăn cộng đồng địa phương và ăn một bữa cà ri chỉ với 200 yên. Đây là bữa ăn rẻ nhất và ngon nhất mà tôi từng ăn ở Nhật Bản, hương thơm nức mũi và vị ngon còn đọng lại mãi.


Sau bữa ăn, chúng tôi tập trung tại một trung tâm hoạt động cộng đồng, nơi treo đầy các tác phẩm nghệ thuật do người dân địa phương vẽ. Chúng tôi đã tổ chức một buổi hòa nhạc nhỏ ngẫu hứng bằng những nhạc cụ tự tay làm. Ban đầu, âm thanh hơi hỗn độn, nhưng dần dần, chúng tôi như đạt được sự đồng điệu nào đó, và âm nhạc trở nên hài hòa hơn. Ngày hôm đó, bầu trời nhiều mây, gió mạnh, dường như cả gió và mây cũng nhảy múa theo giai điệu của chúng tôi. Ban đầu trời u ám, nhưng trong khoảnh khắc chúng tôi biểu diễn, ánh nắng bỗng chiếu rọi xuống, như nhảy vào buổi hòa nhạc, sưởi ấm cái lạnh của mùa thu và làm ấm lòng mỗi người biểu diễn.


 Sau buổi biểu diễn, chúng tôi thưởng thức các bức tranh xung quanh. Trong số đó, điều khiến tôi ấn tượng nhất là một họa sĩ lấy cảm hứng từ cách phát âm chữ cái tiếng Nhật, tạo ra những tác phẩm nghệ thuật với phong cách đa dạng và biến hóa không ngừng.

Sau đó, chúng tôi dạo bước trên những con đường làng, xung quanh hầu hết là đồng ruộng và núi non. Nhưng sự sáng tạo của người dân địa phương hiện diện khắp nơi. Trên đường đi, chúng tôi thấy nhiều đồ trang trí và nhạc cụ đơn giản nhưng tinh tế được làm từ tre.



 Khi bạn thả một hòn đá nhỏ vào ống tre, bạn có thể nghe thấy tiếng nước rơi. Những cây tre có kích thước khác nhau có thể tạo ra những âm thanh khác nhau. Giống như chúng ta đã làm chậm lại nhịp sống nhanh và lắng nghe âm thanh của thiên nhiên. Bạn có nghĩ gió có âm thanh không? Nếu có, đó là loại âm thanh gì? Tôi nghĩ câu trả lời có thể tìm thấy ở cây tre đứng này. Có một số lỗ nhỏ trên cây tre. Khi gió thổi, bạn có thể nghe thấy tiếng gió bằng cách áp tai vào lỗ nhỏ đó.




 Buổi tối, chúng tôi đi ngang qua một cửa hàng gà rán. Mặc dù đã đóng cửa, nhưng chủ cửa hàng nhiệt tình vẫn rán gà cho chúng tôi. Gà rán bên ngoài giòn, bên trong mềm, mùi thơm lan tỏa. Điều đặc biệt là gà được xiên que. Đây là lần đầu tiên tôi thấy gà rán xiên que như vậy ở Nhật Bản.




Khi chúng tôi chuẩn bị quay lại, chúng tôi thấy một hoạt động khiêu vũ đang được tổ chức ở đó. Mọi người đang nhảy theo vòng tròn, có vẻ như là một điệu nhảy truyền thống của Nhật Bản. Mặc dù tàu chạy theo lịch trình chặt chẽ, nhưng người dân địa phương nhiệt tình đã mời chúng tôi tham gia, và tôi không thể không nhảy theo, đắm chìm trong niềm vui. Đây thực sự là một ngày vui vẻ.


Report

レポート言語:

中国語(簡体)

© 2025 Craft Kyushu

bottom of page